“Lớp đền đài” gợi lên một trường liên tưởng sâu xa về thời gian, ký ức và sự bền vững của văn minh. Gam màu chủ đạo là xám – trắng với bề mặt chất liệu dày, gân guốc, tạo cảm giác của những bức tường đá đã nhuốm dấu vết thời gian. Trên nền ấy, mảng vàng rực như một vệt ánh sáng xuyên qua phế tích, vừa gợi sự thiêng liêng, vừa như dấu ấn không phai của ký ức.
Những đường chỉ đỏ và xanh mảnh chạy ngang qua bức tranh giống như những vết nứt, những đường gân hoặc mạch ngầm, tượng trưng cho sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Bố cục mở, phi đối xứng, nhưng vẫn giữ được sự cân bằng thị giác, khiến người xem có cảm giác đứng trước một di tích vừa cũ kỹ, vừa sống động.
Điểm đặc biệt ở tác phẩm này là cách xử lý chất liệu bề mặt: lớp sơn được chồng, cào, đắp tạo hiệu ứng relief (phù điêu), đưa hội họa tiệm cận điêu khắc. Chính điều này làm nổi bật khái niệm “lớp” – lớp màu, lớp thời gian, lớp ký ức, lớp văn hóa.
Với “Lớp đền đài”, họa sĩ không tái hiện cụ thể một ngôi đền nào, mà gợi ra không gian trừu tượng của ký ức tập thể: nơi con người nhận ra sự mong manh của hiện tại trước cái vĩnh hằng, nhưng đồng thời cũng thấy niềm hy vọng trong ánh sáng vàng vẫn rực cháy.
Đây là tác phẩm giàu chiều sâu triết học, đưa hội họa trừu tượng trở thành một cuộc đối thoại về lịch sử, ký ức và niềm tin vĩnh cửu của con người.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.