Trong “Hoa bất tử”, họa sĩ Võ Văn Quý đã đưa ngôn ngữ hội họa trừu tượng lên một cung bậc giàu kịch tính và biểu tượng. Toàn bộ bố cục như bùng nổ từ một tâm điểm rực cháy, nơi sắc đỏ và cam chói sáng lan tỏa trên nền nâu sẫm, đen và xám lạnh. Sự đối lập dữ dội ấy gợi nên một hình ảnh ám dụ về sức sống bất diệt – loài hoa không tàn phai, bừng nở ngay cả trong tro tàn hay bóng tối.
Màu đỏ trong tranh không chỉ là biểu hiện của sự nồng nàn và sinh lực mà còn mang sắc thái của lửa, của máu, của khát vọng được vĩnh cửu. Xen lẫn trong đó là những mảng nâu và đen, như lớp đất, thân cây, hay như chính thời gian và khổ đau của đời sống. Đặc biệt, những vệt sáng vàng rực xuất hiện như mạch năng lượng, nâng đỡ toàn bộ bố cục, khẳng định niềm tin vào sức mạnh trường tồn.
Kết cấu mảng màu được xử lý dày, phóng khoáng, tạo cảm giác vật chất của ngọn lửa và cánh hoa đang chuyển động, bung nở. Những nét cọ mạnh bạo, phóng túng mang tính biểu cảm cao, khẳng định sự lựa chọn quyết liệt và đầy cảm xúc của người nghệ sĩ.
Tác phẩm không miêu tả trực diện một loài hoa nào, nhưng gợi mở nhiều tầng liên tưởng: đó có thể là hoa trong tự nhiên, cũng có thể là biểu tượng cho tâm hồn con người, cho niềm tin và sức sống vượt qua giới hạn của cái chết và thời gian.
“Hoa bất tử” là một bản tuyên ngôn thị giác về sức sống và niềm tin vào sự trường tồn của cái đẹp. Nó không chỉ là hoa trong tự nhiên, mà còn là hoa của tâm linh, hoa của ý chí và khát vọng con người – luôn cháy sáng, bất diệt giữa dòng chảy vô tận của thời gian.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.