Trong “Xuân xinh mộng ước”, Võ Văn Quý chọn cho mình một ngôn ngữ màu sắc nhẹ nhàng và thanh thoát. Những gam xanh lam, trắng sữa, xám ngọc trai đan xen với vàng nhạt và lam đậm đã tạo nên một bản hòa ca thị giác dịu dàng, tựa như làn gió xuân khẽ chạm vào tâm hồn. Đây không chỉ là bức tranh về mùa xuân mà còn là sự gợi mở một giấc mơ – nơi cái đẹp và sự tinh khôi hiện hữu trong không gian tinh thần của người nghệ sĩ.
Màu xanh lam làm chủ đạo, mang tính biểu tượng của bình yên, thanh lọc và hi vọng, đồng thời mở ra không gian mơ hồ như sương khói. Trong khi đó, sắc vàng xen kẽ như những tia nắng đầu mùa, đem lại sự ấm áp và sức sống mới, cân bằng sự lặng lẽ của gam lạnh. Cách xử lý màu loang mờ và những khối hình phiếm định, nửa như hình khối, nửa như ánh sáng, gợi cảm giác mong manh, hư ảo nhưng lại chan chứa niềm tin.
Bố cục trừu tượng của bức tranh không nhằm tái hiện một cảnh trí cụ thể mà mời gọi người xem bước vào một không gian tâm tưởng. Các mảng màu được xếp đặt theo chiều dọc, tựa như những vệt sáng rơi, vừa gợi sự thanh khiết, vừa tạo cảm giác mạch nguồn chảy liên tục – một hình ảnh ẩn dụ cho sự vận động vĩnh hằng của thời gian và khát vọng con người.
Ý nghĩa nghệ thuật của “Xuân xinh mộng ước” không nằm ở câu chuyện cụ thể, mà ở khả năng khơi gợi cảm xúc: sự trong trẻo, mong manh và tinh khôi của tuổi trẻ, của mùa xuân, của những giấc mơ chưa kịp gọi tên. Bức tranh như một khoảng lặng, một lời nhắn nhủ về niềm tin vào vẻ đẹp bất diệt trong tâm hồn.
“Xuân xinh mộng ước” là một bản tình ca thị giác, nơi hội họa trừu tượng trở thành ngôn ngữ của cảm xúc và khát vọng. Nó không ồn ào mà lan tỏa sự dịu dàng, mời gọi người thưởng ngoạn tìm lại sự thanh sạch trong tâm hồn trước những xao động của cuộc sống.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.