Trong “Sang mùa”, Võ Văn Quý đã tạo dựng một không gian trừu tượng mang đậm tính gợi cảm xúc, nơi màu sắc trở thành linh hồn của bức tranh. Bằng bảng màu tươi sáng với hồng, vàng, cam xen kẽ sắc trắng xám, tác phẩm mở ra một trường liên tưởng rộng lớn về sự chuyển dịch của thiên nhiên, về nhịp điệu giao mùa, cũng như về những đổi thay trong đời sống nội tâm con người.
Màu sắc là trung tâm ngôn ngữ: sắc hồng lan tỏa mềm mại, gợi nên sự dịu dàng và mơ mộng của mùa mới; vàng tỏa sáng rực rỡ như ánh nắng, tượng trưng cho năng lượng, sự hồi sinh và niềm hy vọng. Sự pha trộn giữa hồng và vàng tạo nên cảm giác chuyển động liên tục – vừa nhẹ nhàng như gió xuân, vừa rực rỡ như nắng hạ – thể hiện nhịp điệu của thời gian và sự bất tận của vòng đời.
Bố cục tuy trừu tượng nhưng lại có sự cân đối nhịp nhàng: khối màu vàng mạnh mẽ đan xen và lan tỏa trong mảng hồng, tạo ra sự giao hòa, tựa như khoảnh khắc hai mùa đang hòa quyện, không còn ranh giới rõ ràng mà trở thành một dòng chảy liên tục. Những vệt màu được xử lý dày – mỏng khác nhau, tạo chiều sâu và kết cấu phong phú, khiến người xem có cảm giác vừa gần gũi, vừa mơ hồ như ký ức hay giấc mơ.
Ý nghĩa nghệ thuật vượt khỏi hình tướng cụ thể: “Sang mùa” không chỉ là sự ghi nhận vẻ đẹp thiên nhiên trong khoảnh khắc chuyển giao, mà còn gợi mở triết lý về sự thay đổi và tái sinh trong đời sống. Tác phẩm trở thành bản hòa ca của sắc màu, nơi con người tìm thấy sự đồng vọng với chính nhịp điệu của vũ trụ.
“Sang mùa” là một minh chứng cho khả năng của Võ Văn Quý trong việc dùng hội họa trừu tượng để diễn đạt những cung bậc cảm xúc tinh tế. Bức tranh vừa có chất thơ, vừa có sức mạnh thị giác, để lại trong lòng người thưởng ngoạn một cảm giác trong trẻo và hy vọng về những khởi đầu mới.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.